Cảm nhận về VLTK 2 lúc nhỏ
Tôi bước chân vào chốn võ lâm từ khi còn là cậu học sinh lớp
8 cho đến cuối năm 11 và nghĩ game để học 12 và ôn thi. Từ phiên bản Thập diện mai phục cho đến phiên bản Thiên sư xuất trận. Lúc
bấy giờ, VLTK II chơi rất thú vị, dễ cuốn hút,.. Có thể nói ai dính vào khó có
thể mà bỏ nó ra được. Mới đầu chơi, tôi cùng đám bạn cũng bị cuốn hút rồi chúng tôi bắt đầu chơi nhiều lên, mỗi đứa 1 hệ phái cùng
nhau chơi, cùng nhau làm nhiệm vụ thấy rất vui và thoải mái sau những giờ học mệt
mỏi trên trường lớp. Khi ấy và đến giờ tôi cũng chỉ có hứng thú chơi đúng mỗi 1
phái TLQ. TLQ một hệ phái nói dễ chơi cũng không đúng mà khó chơi cũng không phải.
Phái này chơi thì PK rất sướng tay, giết người cũng lệ nên lúc đó t chỉ tập
trung vào 1 phái như đấy. Chơi TLQ cần, chúng ta cần học hỏi từ cách PK và
trang bị thế nào cho nó vừa khỏe và đánh tốt. Lúc mới đầu tập chơi không biết
làm sao có thể đá được VAC, còn người ta đánh đâu mà xa mà nhanh như thế? Cứ bở
ngỡ rồi tìm tòi, hỏi những người chơi khác rồi mới hiểu và biết chơi VAC ra
làm. Nó như 1 combo trong cách game khác phải kết hợp nhiều skill -> skill mạnh,
nào là ca diệp thối cho đến vi
đà quyền rồi mới tới vô ảnh cước,
chỉ đơn giản thế thôi nhưng rất khó với những người mới tập chơi như tôi. Từ
lúc học được VAC rồi từ từ tôi cũng học được 1 cách PK mới lạ và mạnh mẽ hơn đó
là Đại tu 5 ô. Một skill kết hợp có
thể nói là rất mạnh, nếu combo 1 cái mà trúng thì đối phương mất ít nhất cũng
7k 8k máu là đối phương phải chạy toán loạn lên rồi. Còn bao giờ VLTK2 phát triển
lên quá nhanh, quá nguy hiểm, em theo hết kịp nên bỏ, và cũng bởi 1 phần chán với
game online. Nói là nói thế thôi, ngồi rảnh viết nghĩ lại thấy vui viết chơi chơi ấy mà, mọi người chém nhẹ nhẹ thôi, gạch đá cũng ít thôi nhé :v :P ;)